Vui vẻ

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù

Thứ sáu, ngày 03/10/2025 13:22 GMT+7
Chia sẻ In bài viết

Swift đã là nhân vật đứng đầu của nhạc pop suốt hơn một thập kỷ, một vị trí mà cô nắm giữ một cách quyết liệt. Showgirl không hẳn là một lời từ giã với tất cả những điều đó, nhưng nó mang ánh nhìn dè chừng về quá khứ, đồng thời chào đón tương lai bằng niềm hân hoan gần như không kìm nén nổi.

Để cảm nhận được điều gì đã khuấy động Taylor Swift gần đây, hãy tua nhanh đến hai ca khúc rộn ràng, tinh nghịch và đẫm mồ hôi ở nửa sau album mới của cô, The Life of a Showgirl.

Đầu tiên là Actually Romantic, một bản tụng ca đầy ẩn ý dành cho kẻ thù, người có sự chú ý dành cho cô mãnh liệt và tập trung đến mức giống như một dạng ham muốn. “Nghe thì có vẻ thô lỗ, nhưng lại khiến em thấy như anh đang tán tỉnh em,” Swift hát trên nền guitar dồn dập, trước khi kết thúc bằng một tiếng thở gấp: “Nó kiểu… khiến em ướt át.”

Taylor Swift - Actually Romantic

Vài ca khúc sau đó là Wood, một bản tình ca gần như ngốc nghếch dành cho một người tình… đáng tin cậy. Sau phần intro guitar đầy hứng khởi vay mượn khá nhiều từ bản I Want You Back của Jackson 5, Swift liên tục xoay vòng qua chừng mười phép ẩn dụ đỏ mặt trước khi ngọt ngào cất giọng: “Chẳng khó để thấy / Tình yêu của anh chính là chìa khóa / Mở ra cặp đùi của em.”

Tất cả những điều ấy cho thấy, Swift đang khao khát - khao khát bước ra khỏi những trận chiến của quá khứ để tiến vào những vòng tay của tương lai.

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 1.

Taylor Swift đang khao khát - khao khát bước ra khỏi những trận chiến của quá khứ để tiến vào những vòng tay của tương lai

Cảm xúc ấy trải khắp album gốc thứ 12 của cô, một tuyển tập ca khúc tưởng như giản dị nhưng lại ẩn chứa chiều sâu, xoay quanh chiếc mặt nạ của danh vọng và những gì cần có để gạt bỏ nó, cào xé qua nó. Swift đã là nhân vật đứng đầu của nhạc pop suốt hơn một thập kỷ, một vị trí mà cô nắm giữ một cách quyết liệt. Showgirl không hẳn là một lời từ giã với tất cả những điều đó, nhưng nó mang ánh nhìn dè chừng về quá khứ, đồng thời chào đón tương lai bằng niềm hân hoan gần như không kìm nén nổi.

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 2.

Taylor Swift diễn tả hình ảnh 1 showgirl hào nhoáng nhưng nhiều góc khuất

Album này cũng đồng thời đóng vai trò như một dấu mốc ngầm đánh dấu chặng đường sự nghiệp cho đến nay của Swift. Trong 18 tháng kể từ khi phát hành album trước, The Tortured Poets Department, Swift đã khép lại chuyến Eras Tour với 149 đêm diễn trên năm châu lục, biến nó thành tour diễn thành công nhất về mặt tài chính trong lịch sử; cô đã giành lại quyền kiểm soát toàn bộ bản master của mình trong một thương vụ được cho là trị giá 360 triệu đô la, và sau đó khép lại dự án thu âm lại các album đầu tay; cô cũng công bố đính hôn với ngôi sao bóng bầu dục Travis Kelce.

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 3.

The Life of a Showgirl gợi ý cách cô có thể tiến về phía trước, khi không bận rộn với việc chôn vùi những “bộ xương” cũ

Mỗi sự kiện ấy đều đánh dấu một chương quan trọng trong câu chuyện đời Swift để đến được cột mốc này - The Life of a Showgirl gợi ý cách cô có thể tiến về phía trước, khi không bận rộn với việc chôn vùi những “bộ xương” cũ. Đây là một album bắt tai, dày dặn nhưng không phô trương, mang sự thân mật trong lối viết nhạc của thời kỳ Folklore/Evermore và thể hiện nó với sự sáng rõ và mạnh mẽ hơn. Album được thực hiện hoàn toàn cùng Max Martin và Shellback, hai “phù thủy” nhạc pop Thụy Điển mà Swift từng tìm đến cho những bản hit tái định vị sự nghiệp như We Are Never Ever Getting Back Together I Knew You Were Trouble trong Red, cũng như phần lớn những đỉnh cao pop của 1989 như Shake It OffBad Blood. Nhưng ở đây, họ không còn là những “người kiến tạo thế giới” nữa, mà trở thành những người củng cố lập luận, làm nổi bật một cách dễ dàng sự tinh nghịch và căng gọn trong nhạc của Swift, vốn vẫn đang ở phong độ sắc bén.

The Fate of Ophelia

Showgirl được giới thiệu như bản nhạc nền cho niềm hạnh phúc tình yêu mới nở của Swift, và ba ca khúc mở đầu tập trung mãnh liệt vào cảm xúc ấy. Bản The Fate of Ophelia tĩnh tại nhưng đầy hân hoan thề nguyền lòng chung thủy với người đã “kéo em ra khỏi nấm mồ và / Cứu trái tim em khỏi số phận của Ophelia.” (Việc Swift bàn luận về Hamlet trong podcast New Heights của Kelce hồi tháng Tám, dĩ nhiên, đã là một gợi ý trước đó.)

Tiếp theo là bản Elizabeth Taylor đầy kịch tính, trong đó Swift liên hệ lịch sử tình cảm của mình với hình tượng Hollywood nổi tiếng vì yêu say đắm, rồi bị ghét bỏ, rồi lại được yêu lần nữa. Sau đó là Opalite sáng rỡ không ngơi nghỉ - một trong những ca khúc mang âm hưởng Swift - Martin kinh điển nhất ở đây, khi Swift cay nghiệt soi gương: “Em từng có thói quen tệ hại là nhớ nhung những người tình cũ / Em trai em từng gọi đó là ‘Ăn rác trong thùng’” - trước khi hân hoan trong một tình yêu đã cứu rỗi cô khỏi việc “nhảy múa giữa những tia sét giáng xuống.”

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 4.

Showgirl được giới thiệu như bản nhạc nền cho niềm hạnh phúc tình yêu mới nở của Swift

Sau khi đã khẳng định xong thông điệp về tương lai của Swift, Showgirl liền quay ngược lại quá khứ - để tính sổ, để gặt hái những ký ức, để đảo mắt chán chường với kiểu đời sống hào nhoáng mà người nổi tiếng được mong chờ phải theo đuổi và hóa thân. Nếu phần mở đầu album là một chiếc chăn ủ ấm, thì phần còn lại là một sự lột bỏ.

Cuộc thanh toán kẻ thù bắt đầu với Father Figure, một bản nhạc bất ngờ tươi vui nhưng đầy quyết đoán trong việc tháo dỡ hình tượng ai đó - có lẽ là Scott Borchetta, cựu chủ hãng đĩa của Swift, người đầu tiên bán các bản master của cô - kẻ từng cố dùng quyền lực và kinh nghiệm để áp chế, nhưng cuối cùng lại bị lật ngược thế cờ. Swift hát với thần thái lạnh lùng, như một sát thủ đã định vị mục tiêu, rồi ngạo nghễ tuyên bố: “Hóa ra “cái ấy” của em còn to hơn.” (Sự gợi nhắc đến George Michael trong ca khúc này, được ghi công tác giả, mang tính nhịp điệu tinh tế chứ không trực diện.)

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 5.

Nếu phần mở đầu album là một chiếc chăn ủ ấm, thì phần còn lại là một sự lột bỏ

Actually Romantic có lẽ là lời đáp trả Charli XCX vì cú đánh bóng gió trong Sympathy Is a Knife (hoặc, nếu dựa vào tiếng guitar nện dữ dội, có thể là nhắm vào “cô con gái lạc lối” Olivia Rodrigo). Ngay cả Honey, ca khúc ngọt ngào nhất trong album - một nhịp nhanh gợi nhớ đến một trong những bản tình ca say sưa nhất của cô, New Year’s Day - cũng tập trung nhiều hơn vào những kẻ độc ác từng biến những biệt danh âu yếm thành vũ khí, từ lâu trước khi một người Swift tin tưởng biến chúng thành vòng tay ấm áp.

Ở chừng mực nào đó, nếu Swift quan tâm đến di sản âm nhạc, cô đã cho thấy sự trung thành của mình bằng việc đưa vào album duy nhất một khách mời: Sabrina Carpenter, người mang đến sự đồng cảm thoảng màu đồng quê trong ca khúc chủ đề, khi thì hân hoan, khi thì than vãn về việc ánh đèn sân khấu luôn đòi hỏi một phiên bản cứng rắn hơn của cái tôi. Xét cho cùng, đó chính là hình ảnh chủ đạo của cả chu kỳ album này, nhưng lại được đưa vào như một chi tiết thêm thắt gắn vội ở ca khúc cuối cùng.

The Life of a Showgirl - Taylor Swift ft. Sabrina Carpenter

Dẫu vậy, nó vẫn nhất quán với phần còn lại của Showgirl, nơi kẻ thù thật sự chính là sự nổi tiếng - Eldest Daughter là một bản ballad trầm tư, mỉa mai về cái gọi là “ngầu” trên mạng. “Em không phải bad bitch,” Swift hát trong điệp khúc, một trong những màn thể hiện giọng hát thuyết phục nhất của cô trong album. Sự tự do để trở nên “bình thường” ấy cũng nhuộm màu cho Wish List, ca khúc pop nhất ở đây, nơi cô ngân nga trên nền nhạc synth lấp lánh.

Nốt chênh duy nhất là Cancelled!, bản nhạc dậm dật u ám, nơi Swift đồng nhất mình với những kẻ phản diện trong đời sống công chúng: “Ít nhất thì bạn biết rõ ai mới là bạn bè thực sự / Chính là những kẻ mang vết sẹo giống bạn.” Đây là một sự gợi nhắc về phiên bản Swift thiên về nạn nhân ở thập niên 2010, khi cô biến mâu thuẫn giữa thực tế của danh vọng và hình ảnh của nó thành trung tâm sáng tác. Nhưng trong bối cảnh này, nó lại nghe gần như bi kịch hóa một cách hài hước, một lời phản kháng cường điệu của ngày hôm qua.

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 6.

Nốt chênh duy nhất là Cancelled!

Showgirl không phải là một bước ngoặt quyết liệt như Red hay Reputation, những album từng liều lĩnh mở rộng bảng màu âm nhạc của Swift. Về mặt chủ đề, nó gần gũi nhất với Reputation, nhưng lần này, các cộng sự không phủ đầy cô bằng lớp hào nhoáng hay âm thanh xộc xệch, mà để cho nhạc viết của cô được thở. Nó cũng giống như một phiên bản mini của Eras Tour - Cancelled! nghe như một bản thừa của Reputation; Ruin the Friendship, về một mối kết nối tuổi teen bỏ lỡ, gợi nhớ đến sự ngây thơ trong Fearless. Theo cách đó, Showgirl trở thành một dạng hỗn loạn mạch lạc hơn so với hai album trước, Midnights The Tortured Poets Department, vốn rườm rà và thiếu trung tâm.

Album mới của Taylor Swift: Vừa khao khát tình yêu, vừa đốt cháy kẻ thù- Ảnh 7.

Showgirl trở thành một dạng hỗn loạn mạch lạc hơn so với hai album trước, Midnights và The Tortured Poets Department, vốn rườm rà và thiếu trung tâm

Hạnh phúc hôn nhân, cùng với việc khép lại toàn bộ những chuyện dang dở trước kia, có thể sẽ mở ra cơ hội cho Swift tạo nên một album vững chãi, cân bằng hơn trong tương lai. Swift dường như khao khát điều đó trong Wish List: “Chúng ta bảo thế giới để mặc chúng ta [chửi thề] một mình, và họ làm thế thật.” Showgirl hé lộ thoáng qua về diện mạo một album của Swift khi tình yêu được đáp lại, nhưng lúc này, cô vẫn chưa hoàn toàn vượt qua dư vị của máu.

Chia sẻ

Diệp Nguyễn

Ý kiến của bạn