Từ “bà chủ nhà” đến “người thuê trọ”
Ngôi nhà mà chị Lâm Uyển bán – một căn hộ 60m² gần đường vành đai – là thành quả 15 năm đi làm với mức lương khởi điểm 3.000 tệ/tháng (10,5 triệu VND) và đỉnh cao 400.000 tệ/năm (1,4 tỷ VND). Khi ký hợp đồng bán nhà với giá 3,9 triệu tệ (13,65 tỷ VND), chị tin mình “đã thắng cuộc đời”: đủ tiền về quê, mua vườn, gửi ngân hàng sống bằng lãi.
Thế nhưng sau một năm, chị trở lại Thượng Hải thuê một căn hộ 30m² giá 4.000 tệ/tháng (≈14 triệu VND). “Tôi chỉ còn là người thuê nhà, ngồi trên ghế sofa cũ ngửi mùi thuốc khử trùng lẫn ẩm mốc”, chị nói.
Giấc mơ “nằm im” và sự thật phũ phàng
Về quê, chị mua chiếc SUV đỏ 300.000 tệ (1,05 tỷ VND), ngủ muộn, ăn cơm mẹ nấu, dạo quán cà phê. Nhưng ngay sau đó, họ hàng kéo đến vay tiền, xin đầu tư, nhờ tìm việc. Cộng thêm sự buồn chán triền miên, chị tìm việc chỉ được trả 5.000 tệ/tháng (17,5 triệu VND).
Mẹ thúc ép xem mắt, bố nổi giận khi chị từ chối. “Cuộc sống chậm rãi” mà chị từng mơ hóa thành một cái lồng khổng lồ.

Cú lừa 1,5 triệu tệ - bài học đắt giá
Bạn học cũ Zhang Wei rủ đầu tư “dự án năng lượng mới”. Chị rót 1,5 triệu tệ (5,25 tỷ VND) – toàn bộ số tiền “để dành” cho tương lai. Sáu tháng sau, anh biến mất, văn phòng trống trơn. Cảnh sát xác nhận đây là vụ lừa đảo, khả năng thu hồi tiền gần như bằng không.
“Đó là lúc tôi bị tát lần đầu tiên trong đời, bởi chính bố mình. Ông gọi tôi ngu ngốc. Tôi biết ông không sai”. Chị để lại 500.000 tệ (1,75 tỷ VND) cho bố mẹ, lặng lẽ quay lại Thượng Hải với 2 triệu tệ (7 tỷ VND) còn lại.
Quay lại Thượng Hải - bắt đầu từ số 0

39 tuổi, từng là giám đốc dự án, giờ chị gửi hàng trăm hồ sơ xin việc. Từ mức lương 400.000 tệ/năm, chị hạ kỳ vọng xuống còn 8.000 tệ/tháng (28 triệu VND) ở một công ty khởi nghiệp.
Một nửa lương trả tiền thuê, nửa còn lại đủ ăn uống, đi lại. “Tôi mua tất giảm giá 9,9 tệ/bộ (35.000 VNĐ), bỏ cà phê đắt tiền, bỏ trà chiều. Mỗi lần đi qua khu nhà cũ, tôi đứng rất lâu mà không khóc,” chị kể.
Học lại từ đầu và tìm lại phẩm giá
Ở công ty, đồng nghiệp toàn 9x, 2k. Chị học cách làm video ngắn, chạy sự kiện ngoài đường, chịu mắng chửi của khách hàng. Nhưng lần đầu nhận hoa hồng hơn 1.000 tệ (3,5 triệu VND), chị vui hơn cả ngày cầm 3,9 triệu tệ.
“Tôi mua lò nướng nhỏ, học làm bánh. Mùi bơ khiến căn phòng thuê 30m² bớt ẩm mốc. Tôi lần đầu có cảm giác ấm cúng như nhà”.
Bài học tài chính và cuộc đời
Giờ đây, chị vẫn thuê căn hộ giá 4.000 tệ (14 triệu VND), sống bằng lương 8.000 tệ (28 triệu VND). “Tôi không còn là bà chủ 3,9 triệu tệ nữa mà chỉ là một phụ nữ trung niên đang tự đứng dậy ở thành phố từng nhấn chìm mình,” chị nói.
Nhìn lại, chị coi số tiền mất 1,5 triệu tệ (5,25 tỷ VND) như học phí cuộc đời. “Nếu không trải qua tất cả, có lẽ tôi vẫn là Lâm Uyển tự tin thái quá, không hiểu thực tế. Giờ tôi hiểu ra: phẩm giá lớn nhất là tự mình kiếm được từng đồng”.
Góc nhìn tài chính

– 3,9 triệu tệ (13,65 tỷ VND): Bán nhà ở Thượng Hải.
– 300.000 tệ (1,05 tỷ VND): Mua xe.
– 1,5 triệu tệ (5,25 tỷ VND): Đầu tư dự án – mất trắng.
– 4.000 tệ/tháng (14 triệu VND): Tiền thuê nhà hiện tại.
– 8.000 tệ/tháng (28 triệu VND): Lương mới.
Bài học: Tiền tích lũy không phải “lối thoát” nếu thiếu kế hoạch, càng không phải “lá chắn” trước rủi ro đầu tư. Và “giấc mơ an nhàn” không chỉ cần tiền mà còn cần chuẩn bị kỹ về nghề nghiệp, tâm lý, cộng đồng.
Kết
Câu chuyện của Lâm Uyển là một “case study” đời thực về tài chính cá nhân: từ mua nhà, bán nhà, về quê, đầu tư, thất bại, quay lại thành phố. Một hành trình đầy nỗi đau nhưng cũng đầy bài học.
Ở Thượng Hải, chị không còn “ngôi nhà 3,9 triệu tệ” nữa, nhưng chị có một công việc, một căn phòng thuê nhỏ và một bó hoa cúc trên bàn. Đó là nơi bắt đầu lại – với sự tự trọng và khả năng tự nuôi mình, từng đồng một.
Theo: Toutiao