Trước đây, nhà bếp của tôi giống như một cửa hàng tạp hóa thu nhỏ: đồ điện tử chất đống, xoong nồi bát đĩa chiếm kín tủ, đủ loại gia vị, nguyên liệu và đồ “dự phòng”. Mỗi lần nấu ăn là một cuộc “đào kho báu”: Mất 5 phút để tìm dao, 10 phút tìm chai nước tương đang ở đâu, và sau khi nấu xong, cả bếp trông như... một bãi chiến trường.
Tôi từng tin rằng muốn nấu ăn ngon thì phải có đủ mọi dụng cụ hỗ trợ. Nhưng rồi, trong một lần xào rau mà tôi dùng tới 3 cái nồi và 2 cái thìa, tôi kiệt sức đến mức không còn muốn ăn. Lúc đó tôi tự hỏi: Có phải mình đã khiến việc bếp núc trở nên phức tạp quá mức?

Tôi bắt đầu với thử thách: “Chỉ giữ lại 10 món bếp thật sự dùng mỗi ngày”
Tôi lấy một chiếc hộp lớn và bắt đầu đặt câu hỏi với từng món đồ: “Mình có dùng món này trong vòng 6 tháng vừa qua không?”
Nếu câu trả lời là không, tôi đem cất. Nếu vẫn lưỡng lự, tôi thử sống 2 tuần mà không đụng đến nó – và hầu hết đều không cần thiết thật.
Cuối cùng, tôi chỉ giữ lại 10 món:
- Một chiếc chảo rán (xào, rán, nấu mì đều được)
- Một nồi cơm điện mini (nấu cơm và hầm canh)
- Dao + thớt (chỉ 1 bộ, dùng hàng ngày)
- Một bát lớn + một bát nhỏ
- Một bộ đũa + thìa (2 người dùng là đủ)
- 3 gia vị cơ bản: muối, nước tương, giấm
- Một hộp kín đựng thức ăn còn thừa
- Một giẻ lau sạch
- Một ấm đun nước điện
- Một bàn nhỏ để sơ chế hoặc bày đồ ăn
Nghe thì tưởng đơn giản và có phần... “thiếu thốn”. Nhưng nhờ vậy, bếp gọn lại, mắt bớt mỏi, tay bớt lục tung. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn ngay từ lần nấu đầu tiên.

Càng nhiều đồ, hiệu suất càng thấp – tôi đã học cách “đủ là được”
Trước đây tôi giữ lại rất nhiều thứ với lý do "phòng khi cần": máy xay sinh tố, máy làm sữa hạt, máy chiên không dầu, máy làm sữa chua… Nhưng thật lòng mà nói: hầu hết đều nằm phủ bụi. Tôi có 7 con dao nhưng mỗi ngày chỉ dùng đúng... 1 cái.
Sau khi rút gọn, việc nấu nướng – dọn dẹp chỉ còn trong 30 phút. Không bày vẽ, không lộn xộn, không bị lôi kéo bởi hàng đống thiết bị bếp mà chính mình không nhớ mình mua từ khi nào.
Tôi bắt đầu hiểu rằng: không gian bếp không cần phải lớn hay đầy đủ mọi thứ, mà cần sự dễ chịu cho đôi tay và tâm trí.
Việc nấu ăn trở nên dễ dàng và mang lại nhiều cảm xúc tích cực hơn

Tôi vẫn ăn uống đầy đủ:
- Muốn ăn cháo? Một nồi cơm loãng là đủ.
- Muốn ăn mì? Luộc mì, thêm rau và trứng là xong.
- Thỉnh thoảng chiên đậu phụ, xào khoai tây sợi hoặc luộc gà đơn giản – vừa nhanh vừa ngon.
Căn bếp sạch sẽ, dụng cụ sẵn sàng, tâm trạng cũng tốt hơn. Tôi thấy mình bắt đầu mong chờ bữa tối như một khoảng lặng riêng tư – nơi tôi được trò chuyện với chính mình sau một ngày dài.
Lưu ý nếu bạn muốn thử “giảm đồ” trong bếp như tôi:
- Không nên cắt giảm ồ ạt – hãy thử “bỏ không dùng” một vài món trong 7 ngày, nếu bạn không nhớ tới nó, có thể đem cất hoặc tặng.
- Đừng để đồ điện tử chiếm chỗ quá lâu – nếu một thiết bị không được dùng 1 lần/tuần, hãy xem lại mục đích giữ nó.
- Chọn đồ đa năng – như chảo chống dính loại sâu lòng có thể vừa rán, vừa xào, vừa nấu.
- Giữ lại không gian trống – 1 bàn nhỏ sạch sẽ có thể giúp bạn chuẩn bị món ăn nhanh và hiệu quả hơn cả một căn bếp đầy đồ.
Kết luận:
Từ một căn bếp chật kín đồ dùng, tôi rút gọn lại chỉ còn 10 món – và điều bất ngờ là tôi nấu ăn nhiều hơn, đều đặn hơn và vui hơn.
“Không phải tôi không thích nấu ăn – mà là trước đây tôi mệt mỏi vì nấu ăn quá phức tạp. Không phải tôi không biết sống chậm – mà là tôi chưa dọn dẹp cho đủ chỗ để sống dễ hơn.”
Nếu bạn từng nản lòng mỗi khi bước vào bếp, hãy thử xem lại: có khi, thứ khiến bạn mệt không phải việc nấu ăn, mà là căn bếp quá lộn xộn.