"Chúng tinh phủng nguyệt" là gì?

Nghe thì thơ mộng như bầu trời đêm đầy sao, nhưng "chúng tinh phủng nguyệt" trong đời thực lại mang nhiều tầng ý nghĩa hơn ta tưởng. Đó là phúc phần được yêu thương, hay là cái bẫy của sự nuông chiều thái quá?

Đôi khi lướt mạng xã hội hay đọc trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình, ta bắt gặp cụm từ "chúng tinh phủng nguyệt" để mô tả một người nào đó cực kỳ nổi bật, được vây quanh và cưng chiều hết mực. Hình ảnh hàng vạn ngôi sao nhỏ bé cùng tôn vinh một vầng trăng sáng nghe thật đẹp và lấp lánh. Nhưng áp dụng vào cuộc sống thực tế, vào những mối quan hệ gia đình, công sở hay tình yêu, liệu vị trí "vầng trăng" ấy có thực sự sung sướng như ta nghĩ, và những "ngôi sao" xung quanh có thực sự hạnh phúc? 

Vẻ đẹp thơ mộng và khát vọng được là "Trung Tâm"

"Chúng tinh phủng nguyệt" dịch một cách mộc mạc nhất, chính là muôn vì sao cùng nâng đỡ, vây quanh và tôn lên vẻ đẹp của một vầng trăng. Trong văn hóa Á Đông, đây là một hình ảnh ẩn dụ tuyệt đẹp. Nó thường được dùng để chỉ những người có vị thế đặc biệt, có sức hút tự nhiên khiến người khác ngưỡng mộ và tự nguyện đi theo. Đó có thể là một người lãnh đạo có tâm có tầm, một cô dâu xinh đẹp nhất trong ngày cưới, hay đơn giản là một người bà, người mẹ đức độ là điểm tựa tinh thần cho cả đại gia đình.

Ở góc độ tích cực này, được sống trong cảnh "chúng tinh phủng nguyệt" là một loại phúc phần. Nó cho thấy người đó không chỉ có tài năng mà còn có đức độ, có "hương thơm" tự nhiên thu hút người khác mà chẳng cần cưỡng cầu. Cảm giác được là trung tâm, được quan tâm, chăm sóc tỉ mỉ từ những người xung quanh là một nhu cầu tâm lý rất đỗi bình thường của con người. Ai mà chẳng muốn mình là vầng trăng sáng, được người thương yêu nâng niu, được đồng nghiệp nể trọng, được con cái kính yêu? Khi đó, ánh sáng của "trăng" không hề lấn át, mà ngược lại, nó soi rọi và dẫn lối cho những "vì sao" xung quanh, tạo nên một bầu trời đêm hài hòa, rực rỡ.

"Chúng tinh phủng nguyệt" là gì?- Ảnh 1.

Cái bẫy ngọt ngào của sự nuông chiều thái quá

Thế nhưng, cuộc sống không phải lúc nào cũng thơ mộng như ánh trăng. Cụm từ này, trong rất nhiều ngữ cảnh hiện đại, lại mang một sắc thái cảnh báo nhẹ nhàng, đặc biệt là trong chuyện nuôi dạy con cái hay những mối quan hệ tình cảm lệch lạc.

Hãy nhìn vào những gia đình có "ông trời con". Một đứa trẻ sinh ra được ông bà nội ngoại, cha mẹ, cô dì chú bác xúm vào cưng nựng. Đứa trẻ ấy chính là "vầng trăng", và cả gia đình là những "vì sao" chỉ biết xoay quanh cảm xúc của nó. Muốn gì được nấy, chỉ tay năm ngón, không bao giờ phải chịu một chút thiệt thòi hay trách nhiệm nào. Đó chính là mặt trái của "chúng tinh phủng nguyệt".

Khi một người quen được đặt ở vị trí trung tâm quá lâu, được quá nhiều người phục vụ vô điều kiện, họ rất dễ nảy sinh tâm lý ỷ lại, kiêu ngạo và thiếu sự thấu cảm. Họ mặc nhiên coi sự hy sinh của người khác là điều tất yếu. Vầng trăng lúc này không còn tỏa sáng dịu dàng nữa, mà trở nên nóng rát, đòi hỏi những ngôi sao xung quanh phải đốt cháy chính mình để phục vụ nó. Trong tình yêu cũng vậy, nếu một người luôn đóng vai "trăng" chờ đợi người kia cung phụng, chiều chuộng mọi thói hư tật xấu mà không có sự đáp lại, thì đó không phải là tình yêu bền vững, mà là sự lợi dụng cảm xúc. Những "ngôi sao" dù kiên nhẫn đến đâu rồi cũng sẽ có ngày mệt mỏi và lụi tàn.

"Chúng tinh phủng nguyệt" là gì?- Ảnh 2.

Tìm về sự cân bằng: Không ai mãi là Trăng, chẳng ai mãi là Sao

Vậy nên, cái gì quá cũng không tốt. Hình ảnh đẹp nhất của một mối quan hệ lành mạnh, dù là trong gia đình hay ngoài xã hội, không phải là một trật tự "chủ - tớ" cố định, mà là sự linh hoạt đổi vai.

Cuộc sống hiện đại dạy chúng ta rằng giá trị của mỗi người là bình đẳng. Hôm nay bạn mệt mỏi, yếu đuối, bạn cần sự che chở, bạn có thể là "trăng" để người thân vỗ về. Nhưng ngày mai, khi người bạn đời hay cha mẹ bạn cần điểm tựa, bạn hãy sẵn sàng lui lại làm một "ngôi sao" vững chãi để nâng đỡ họ.

"Chúng tinh phủng nguyệt" thực chất không nên là một trạng thái tĩnh, mà là một sự luân chuyển của yêu thương và trách nhiệm. Đừng quá khao khát trở thành cái rốn của vũ trụ, bởi làm "vầng trăng" cô độc trên cao cũng rất lạnh lẽo và áp lực. Cũng đừng cam chịu mãi làm một "ngôi sao" mờ nhạt chỉ biết hy sinh cho người khác mà quên mất ánh sáng của chính mình.

Hạnh phúc thực sự có lẽ nằm ở việc chúng ta biết trân trọng những lúc được làm "trăng", biết ơn những "ngôi sao" đã bên cạnh mình, và cũng đủ bao dung, mạnh mẽ để làm một "ngôi sao" sáng khi người mình thương yêu cần được tỏa sáng. Đó mới là bầu trời đêm đẹp nhất, nơi mà cả trăng và sao đều có giá trị riêng, cùng nhau tạo nên sự hài hòa, an yên giữa dòng đời vội vã.

Lư Mễ