Với nhiều người, nhà không chỉ là nơi che mưa che nắng, mà còn là tấm gương phản chiếu sự ấm no, hạnh phúc hay nặng nề, mệt mỏi của cả một gia đình. Có những ngôi nhà nhìn từ bên ngoài rất sang trọng, rộng lớn, nhưng bước vào bên trong lại thấy nặng nề, áp lực, thiếu tiếng cười.
Ngược lại, cũng có những ngôi nhà nhỏ bé, giản dị nhưng lúc nào cũng rộn rã tiếng cười, mọi thành viên cùng nhau chia sẻ, cùng nhau gánh vác. Nhìn vào một ngôi nhà, ta hoàn toàn có thể thấy được gia đình đó có phúc khí hay không, và điều này không hề là mê tín.
Gánh nặng tài chính: Khoản vay quyết định sự yên ổn
Nhiều năm trước, thước đo hạnh phúc của một gia đình thường được gắn với câu hỏi: "Họ có bao nhiêu căn nhà? Nhà rộng bao nhiêu mét vuông?" nhưng càng về sau, quan niệm ấy dần thay đổi. Điều mà người ta quan tâm hơn cả là: "Ngôi nhà này còn bao nhiêu khoản vay, và liệu gia đình có thể gánh nổi không?".
Khoản vay thế chấp chính là sợi dây vô hình trói buộc chất lượng cuộc sống. Một gia đình vay ít hoặc không vay, đồng nghĩa với việc họ ít áp lực, có thể thoải mái chi tiêu cho giáo dục, y tế, sinh hoạt hằng ngày. Ngược lại, một gia đình vay nợ quá nhiều, dù có sống trong căn biệt thự xa hoa, thì mỗi tháng vẫn phải thở dài vì khoản trả góp đè nặng.
Có một gia đình, vài năm trước mua được căn nhà to đến mức ai cũng ngưỡng mộ. Nhưng khi con cái bước vào đại học, chi phí học tập ngày càng cao, cộng thêm ngành nghề của vợ chồng họ rơi vào giai đoạn khó khăn, thu nhập giảm sút rõ rệt. Lúc ấy, ngôi nhà lớn lại trở thành gánh nặng, chẳng còn mang lại niềm vui như ngày đầu mới nhận chìa khóa. Cái giá của việc ôm mộng "nhà càng to càng tốt" chính là áp lực kinh tế kéo dài, khiến cả gia đình chẳng còn thảnh thơi.
Chính vì vậy, ngày nay nhiều người thay đổi cách nghĩ: Nhà không cần quá lớn, chỉ cần vừa đủ ấm cúng, quan trọng là sống thoải mái, không biến căn nhà thành cái lồng nhốt cả gia đình trong áp lực nợ nần.

Chia sẻ việc nhà: Thước đo sự công bằng và gắn kết
Ngoài gánh nặng kinh tế, điều làm nên phúc khí của một ngôi nhà chính là cách gia đình phân chia việc nhà. Một ngôi nhà dù sang trọng đến đâu nhưng nếu mọi công việc trong nhà chỉ dồn lên vai một người, trong khi những người khác chỉ thảnh thơi hưởng thụ, thì sự bất công ấy sớm muộn cũng khiến tình cảm rạn nứt.
Việc nhà tưởng nhỏ nhưng lại là thước đo quan trọng của sự gắn kết. Khi vợ nấu cơm, chồng rửa bát; khi mẹ quét nhà, con phụ lau bàn; khi một người mệt, những người còn lại biết chủ động chia sẻ. Những việc tưởng chừng vụn vặt ấy lại tạo nên sự cân bằng, niềm vui và cảm giác được tôn trọng trong gia đình.
Trái lại, nếu một người phải oằn lưng làm mọi thứ, dần dà sự mệt mỏi sẽ biến thành bực bội, rồi thành trách móc. Căn nhà vốn để che chở, nay lại trở thành nơi khiến người ta thấy cô đơn nhất. Có những gia đình hạnh phúc, không phải vì họ giàu có, mà vì họ biết "đồng cam cộng khổ", cùng chia sẻ cả việc kiếm tiền lẫn việc quét nhà, nấu cơm. Khi mỗi thành viên đều có trách nhiệm, thì ngôi nhà mới thực sự có hơi ấm.

Bầu không khí trong nhà: Thước đo niềm hạnh phúc
Điều thứ ba, và cũng là quan trọng nhất, chính là bầu không khí trong nhà. Một ngôi nhà tràn ngập tiếng cười, nơi các thành viên thoải mái trò chuyện, động viên nhau, thì đó chắc chắn là một gia đình có phúc khí. Ngược lại, một ngôi nhà đầy những lời chỉ trích, cau có, nặng nề thì dù nội thất có sang trọng đến đâu cũng chẳng thể gọi là hạnh phúc.
Hãy thử so sánh hai cảnh tượng: Một gia đình mà người cha suốt ngày cau có, soi mói con cái, vợ chồng chỉ trao nhau những lời lạnh nhạt, thì căn nhà đó chẳng khác nào "nhà tù vô hình". Nhưng một gia đình khác, mỗi bữa cơm là dịp trò chuyện rộn ràng, cha mẹ lắng nghe con cái, con cái biết quan tâm cha mẹ, thì căn nhà ấy dù nhỏ vẫn ấm áp hơn bất kỳ biệt thự nào.
Không khí trong nhà cũng chính là tấm gương phản chiếu mối quan hệ giữa các thành viên. Nếu sự gắn kết, sự yêu thương và sự tôn trọng lẫn nhau hiện diện, hạnh phúc sẽ tự nhiên lan tỏa. Nếu ngược lại, không khí lúc nào cũng căng thẳng, thì căn nhà chỉ là cái vỏ rỗng không chứa đựng chút phúc khí nào.
Nhiều người vẫn nghĩ phúc khí là điều gì đó xa vời, gắn với vận mệnh hay số phận. Thật ra, phúc khí của một ngôi nhà chẳng nằm ở diện tích, chẳng nằm ở vật liệu xây dựng, mà nằm ở cách con người sống trong đó. Một ngôi nhà không nợ nần, không ai phải quá sức gánh vác; một ngôi nhà nơi công việc và trách nhiệm được san sẻ công bằng; một ngôi nhà tràn ngập tiếng cười và sự tôn trọng, đó mới là một ngôi nhà có phúc khí.
Vậy nên, khi bạn bước vào một ngôi nhà, đừng chỉ nhìn nội thất đắt tiền hay diện tích rộng lớn. Hãy để ý đến không khí, đến nụ cười, đến sự sẻ chia. Bởi lẽ, hạnh phúc của một gia đình không nằm ở bức tường hay mái ngói, mà ở cách những con người bên trong sống cùng nhau.