Một bài học cay ví đến từ… một bó rau
Thú thật, tôi từng nghĩ đi chợ chỉ cần cảm tính: thích thì mua, thấy rẻ thì lấy. Nhưng cảm tính khiến tôi mất tiền không biết bao nhiêu lần.
Có ngày tôi mua bó rau muống 12.000đ, trong khi mẹ mua đúng loại, cùng buổi sáng, chỉ 6.000đ. Tôi còn nhớ hôm ấy, mẹ nhìn chỗ rau tôi mang về và hỏi một câu “điếng người”:
“Con không biết hôm nay chợ rẻ hay đắt à? Nhìn là thấy rồi”.
Mẹ không trách, chỉ lẳng lặng chỉ cho tôi những dấu hiệu mà một người đi chợ “đủ kinh nghiệm" sẽ nhận ra ngay: hôm đó đồ rẻ hay đắt, người bán có muốn “nâng giá” hay không, và tôi nên mua ở đâu để không bị hớ.
Từ hôm đó, tôi đi chợ tỉnh táo hơn – ít lãng phí hơn – và tiết kiệm được cả trăm nghìn mỗi tuần.

1. Nhìn vào… sạp đông hay vắng
Nghe đơn giản, nhưng đúng đến 90%.
Nếu một sạp đông khách dù đồ không quá đẹp, nghĩa là giá ngày đó đang mềm.
Nếu sạp vắng, đặc biệt là rau củ xỉn màu, hoặc thịt cá nhìn không tươi nhưng vẫn vắng → ngày đó giá cao hoặc người bán đang hét giá.
Mẹ bảo: “Người đi chợ lâu nhìn sạp đông là biết giá hôm nay thế nào”.
2. Nhìn màu sắc của rau củ – tươi rẻ, mệt mỏi thì… đắt

Rau củ rẻ luôn có 2 đặc điểm:
- Màu sắc xanh tươi bất thường (do vừa xuống hàng sớm, giá mềm).
- Cành không bị dập nát, lá không bị héo viền.
Ngược lại, khi giá lên:
- Rau xỉn màu, lá hơi vàng, cọng cứng.
- Người bán kê hàng rất dày để “giả” cảm giác đầy đặn.
Mẹ nói: “Nhìn rau là biết hôm nay đắt hay rẻ. Rau đẹp – giá mềm. Rau mệt – giá cao”.
3. Xem bảng giá niêm yết ở 2–3 sạp

Nghe giống siêu thị, nhưng chợ truyền thống cũng có:
- Một số sạp ghi giá
- Một số sạp không
- Một số sạp ghi rất to để “hút khách”
Mẹ dạy mẹo:
- So giá của 3 sạp rồi mua → biết ngay hôm đó là ngày đắt hay ngày rẻ.
- Nếu cả chợ đồng giá → đó là ngày bình thường.
- Nếu mỗi sạp một kiểu, chênh lệch nhiều → đó là ngày người bán muốn đẩy giá.
4. Nhìn vào… độ tươi của thịt cá

Ngày đồ đắt:
- Thịt không đỏ tươi, có đốm nhạt màu.
- Cá ít cử động, mắt không trong.
- Tôm ốp vỏ, không bật đàn hồi.
Ngày đồ rẻ:
- Người bán để hàng rất nhiều.
- Thịt cá tươi căng, sáng màu.
Mẹ bảo: “Hàng tươi thì người ta giảm giá nhanh. Hàng mỏi, người ta gồng giá”.
5. Hàng “đầy ắp” thường rẻ – hàng “gom gom" thường đắt

Nhìn tổng thể:
- Sạp nào hàng chất như núi → hôm đó nhập hàng nhiều → giá mềm.
- Sạp nào hàng lưa thưa → giá đang cao hoặc người bán giữ hàng lại chờ giá lên.
Điều này đúng với:
- rau củ,
- gạo,
- trái cây,
- hải sản.
6. Đừng mua ngay sạp đầu tiên – đi một vòng mới biết giá thật
Tôi từng mua vội ở sạp đầu tiên và 5 phút sau đi ngang sạp thứ ba, thấy cùng món đó rẻ hơn 30%.
Mẹ chỉ cười: “Đi chợ mà không đi một vòng là dễ bị mua hớ lắm”.
Đi chợ cũng là một kỹ năng giúp tiết kiệm tiền
Nhờ những mẹo mẹ dạy, tôi:
- giảm được 150.000 – 300.000đ/tuần,
- không còn cảm giác “bị chém giá”,
- tự tin đi chợ mỗi ngày,
- biết phân biệt đâu là “giá mềm – giá cứng”.
Mẹ tôi bảo: “Đi chợ không khó, khó là nhìn mà không biết mình mua hời hay bị hớ.”
Giờ thì tôi đã hiểu.