Từ nghiện mua sắm đến bình thản trước cám dỗ - hành trình giúp tôi đổi cả cách nhìn về tiêu dùng

Từng “đốt tiền” vào son, túi xách và đồ ăn vặt, tôi nhận ra niềm vui mua sắm chỉ kéo dài vài phút, nhưng cảm giác trống rỗng thì ở lại rất lâu. Khi học cách kiềm chế ham muốn và tiêu tiền có chọn lọc, tôi không chỉ tiết kiệm hơn mà còn tìm được sự bình yên và tự tin trong cuộc sống.

1. Mua sắm từng là “liều thuốc” xoa dịu áp lực

Từ nghiện mua sắm đến bình thản trước cám dỗ - hành trình giúp tôi đổi cả cách nhìn về tiêu dùng- Ảnh 1.

Trước đây, mạng xã hội của tôi ngập tràn tin quảng cáo và hình ảnh sản phẩm mới. Chỉ cần thấy món gì ưng mắt – từ son môi phiên bản giới hạn, túi xách hàng hiệu cho đến đồ ăn vặt hot trend – là giỏ hàng lập tức đầy. Tôi nghĩ mình đang “tận hưởng cuộc sống”, nhưng thực chất, đó chỉ là cách tôi khỏa lấp sự trống rỗng và mệt mỏi.

Việc “mua cho vui” giúp tôi quên đi áp lực công việc và chuyện gia đình trong chốc lát. Nhưng sau khi bóc hàng, niềm vui nhanh chóng tan biến, để lại… hóa đơn và nỗi lo về tài chính. Một ngày, tôi tự hỏi: Mình có đang tiêu tiền để hạnh phúc, hay đang tiêu để tạm quên bất hạnh?

2. “Thời gian bình tĩnh” – cách tôi thoát khỏi cám dỗ

Từ nghiện mua sắm đến bình thản trước cám dỗ - hành trình giúp tôi đổi cả cách nhìn về tiêu dùng- Ảnh 2.

Tôi bắt đầu thử một nguyên tắc đơn giản: bất cứ món gì muốn mua, hãy để nó trong giỏ hàng 48 giờ. Nếu sau 2 ngày vẫn thấy thật sự cần, tôi mới thanh toán. Kết quả bất ngờ: hơn một nửa số món từng “muốn ngay lập tức” bỗng trở nên… chẳng còn hấp dẫn.

Tôi cũng bỏ thói quen xem livestream bán hàng vào buổi tối và hủy theo dõi các trang quảng cáo trên mạng xã hội. Việc giảm tiếp xúc với “mồi câu” khiến tôi ít bị kích thích tiêu dùng hơn.

Không bị cám dỗ không đồng nghĩa với việc mất đi ham muốn, mà là hiểu rõ mình thật sự cần gì và không để quảng cáo quyết định hành vi mua sắm.

3. Sống tối giản – tủ đồ nhỏ, niềm vui lớn

Khi ngừng mua sắm mù quáng, tôi nhận ra tủ quần áo của mình nhỏ lại nhưng chất lượng hơn. Mỗi món đồ đều vừa vặn, dễ phối và phù hợp với phong cách cá nhân. Nhà cửa cũng gọn gàng, ít đồ thừa, dọn dẹp nhanh hơn hẳn.

Bạn bè nói tôi “trông thanh lịch hơn” dù ăn mặc giản dị. Thực tế, sự thay đổi không chỉ ở ngoại hình mà còn ở khí chất: tôi bớt so sánh, bớt chạy theo xu hướng và thấy mình làm chủ được cuộc sống.

4. Tài chính cũng “dễ thở” hơn

Trước đây, tôi tiêu trung bình 4–5 triệu/tháng cho mua sắm quần áo, mỹ phẩm, đồ linh tinh. Sau khi thay đổi, con số này giảm xuống chỉ còn 1,5–2 triệu. Số tiền tiết kiệm được tôi đưa vào quỹ khẩn cấp quỹ du lịch – những khoản mang lại giá trị lâu dài hơn.

Bảng so sánh trước – sau thay đổi:

Hạng mụcTrước thay đổiSau thay đổi
Chi tiêu mua sắm4–5 triệu/tháng1,5–2 triệu/tháng
Quỹ tiết kiệmKhông ổn địnhĐều đặn 3–4 triệu/tháng
Thời gian dọn dẹp nhà3–4 giờ/tuần1,5–2 giờ/tuần
Từ nghiện mua sắm đến bình thản trước cám dỗ - hành trình giúp tôi đổi cả cách nhìn về tiêu dùng- Ảnh 3.

5. Bình yên nội tâm – tài sản lớn nhất

Nếu trước đây cuộc sống giống như một chuyến tàu lượn cảm xúc, lên xuống theo từng đơn hàng, thì bây giờ nó giống như chạy bộ đều nhịp – ổn định và thoải mái.

Tôi vẫn mua sắm, nhưng có chọn lọc. Tôi vẫn tận hưởng cuộc sống, nhưng không để đồ vật quyết định tâm trạng. Và trên hết, tôi học được cách làm nhân vật chính trong câu chuyện của chính mình, chứ không phải một người tiêu tiền để làm hài lòng thị trường.

Kết: Thay đổi thói quen mua sắm không chỉ giúp tôi tiết kiệm tiền, mà còn mang lại sự tự do tinh thần. Hạnh phúc thật sự đôi khi chỉ đơn giản là không bị cám dỗ bởi những thứ mình không cần.

Như Anh