"Giữa vàng và bảo hiểm, cái nào quan trọng hơn?"

Câu hỏi này khiến tôi trăn trở suốt một thời gian dài. Tôi năm nay 45 tuổi, chồng làm nhân viên kỹ thuật, hai con học tiểu học và mẫu giáo. Tổng thu nhập hai vợ chồng khoảng 23–25 triệu/tháng, không thấp, nhưng chi tiêu thì luôn sát nút.
Tôi từng nghĩ đơn giản:
- Vàng là “của để dành”, phòng trường hợp bất trắc.
- Còn bảo hiểm – đặc biệt là nhân thọ – quá trừu tượng, lúc cần lại không rút ra được.
Nhưng đến khi chứng kiến chị hàng xóm cùng tuổi bị tai nạn bất ngờ, không có bảo hiểm hỗ trợ, phải vay nóng để chạy chữa – tôi mới thực sự tỉnh ngộ: Chỉ tiết kiệm thôi không đủ, nếu không có lớp bảo vệ tài chính song hành.
Thử tính một chút: Đâu là áp lực tài chính của phụ nữ trung niên?
Tôi liệt kê ra bảng chi tiêu hàng tháng của gia đình mình (thời điểm chưa có kế hoạch gì cụ thể):
Khoản mục | Chi phí (VND) |
---|---|
Tiền ăn uống, sinh hoạt | 8.000.000 |
Học phí và tiền học thêm cho con | 4.500.000 |
Thuê nhà (căn hộ mini) | 4.000.000 |
Đi lại, điện nước, internet | 2.000.000 |
Phát sinh (ốm đau, đám cưới...) | 1.500.000 |
Tổng | 20.000.000 |
Thu nhập 25 triệu mà tiêu hết 20 triệu là chuyện bình thường. Nhưng cái bất thường là không có khoản nào cho bảo hiểm, cũng chẳng tiết kiệm được đồng nào ra hồn.
Tôi từng hoang mang và suýt… không làm gì cả
Vàng thì giá lên xuống thất thường. Bảo hiểm thì phí cao, phải đóng đều mỗi năm. Tôi lo: nếu chọn cái này thì bỏ lỡ cái kia. Nhưng một buổi tối, tôi đọc được nguyên tắc tài chính 5–2–3 dành riêng cho người có con nhỏ – và như được gỡ nút thắt trong đầu.
Nguyên tắc 5 – 2 – 3: Gỡ rối tài chính tuổi 40 như thế nào?

Tỷ lệ chia tiền này đơn giản như sau:
- 50%: Chi tiêu thiết yếu hàng tháng (ăn uống, nhà cửa, học phí…)
- 20%: Tích lũy tài sản an toàn (vàng, sổ tiết kiệm, mua USD…)
- 30%: Đầu tư cho bảo vệ dài hạn (bảo hiểm nhân thọ, y tế, quỹ hưu trí…)
Với thu nhập 25 triệu/tháng, tôi lập bảng mới theo nguyên tắc này:
Mục tiêu | Số tiền (VND) | Ghi chú |
---|---|---|
Chi tiêu thiết yếu | 12.500.000 | Tối ưu lại, cắt vài khoản không cần thiết |
Tích lũy (vàng) | 5.000.000 | Mua 0,5 chỉ vàng/tháng, còn lại gửi tiết kiệm |
Bảo hiểm & bảo vệ | 7.500.000 | Đóng 2 gói bảo hiểm gia đình, 1 y tế cá nhân |
Quan trọng nhất: Không gộp chung tích lũy và bảo hiểm thành 1 khoản như trước. Mỗi nhóm có một “sứ mệnh” riêng:
- Tích lũy là để “giữ tiền” khi chưa dùng.
- Bảo hiểm là để “không mất tiền” khi sự cố xảy ra.

Sau 6 tháng, kết quả ra sao?
Tôi bắt đầu gom tiền mua vàng theo tháng, chọn mua gói bảo hiểm nhân thọ kết hợp y tế cho cả nhà. Ban đầu hơi bí bách vì phải chi đều đặn, nhưng sau 3 tháng, tôi quen dần.
Điều kỳ lạ là: Khi chia tiền rõ ràng, tôi không còn cảm thấy hoang mang nữa.
- Tháng nào cũng tích được ít nhất 1 chỉ vàng (hoặc tương đương 6–7 trăm nghìn tiền gửi).
- Bảo hiểm giúp tôi yên tâm hơn, đặc biệt khi con ốm vặt, đi khám không cần lo rút tiền mặt.
- Tôi kiểm soát được cả dòng tiền trong – dòng tiền ra, không còn cảm giác "tiền đi đâu mất rồi".

Gợi ý hành động cho người có hoàn cảnh giống tôi
Nếu bạn cũng từng băn khoăn giữa vàng và bảo hiểm, thì đây là 3 bước gợi ý dễ thực hiện:
- Lập bảng chi tiêu cố định hằng tháng – để biết dòng tiền đang chảy về đâu.
- Chia tiền theo mô hình 5 – 2 – 3, dù thu nhập 15 triệu hay 30 triệu vẫn áp dụng được.
- Không dồn hết vào một rổ: vừa có vàng để cầm tay, vừa có bảo hiểm để an tâm.
Kết luận
Không có lựa chọn nào là hoàn hảo – chỉ có lựa chọn phù hợp với hoàn cảnh và mục tiêu. Từ khi áp dụng nguyên tắc chia tiền 5–2–3, tôi không còn sợ “lỡ mất cơ hội” nữa. Vì tôi biết, mình đang đi đúng hướng – chậm mà chắc.