1. Khi sĩ diện dẫn dắt ví tiền

Tuổi 35, tôi có công việc ổn định với mức thu nhập khoảng 20 triệu/tháng. Thay vì tập trung tiết kiệm, tôi lại dồn khá nhiều tiền vào các cuộc vui: ăn uống, quà cáp, tiệc tùng.
- Đi ăn với nhóm bạn, tôi thường tranh trả phần lớn hóa đơn, sợ bị nghĩ là “keo kiệt”.
- Đi đám cưới, sinh nhật, tôi chọn phong bì dày hơn người khác để giữ thể diện.
- Gặp đồng nghiệp, tôi sẵn sàng cà thẻ mua quà, dù chưa chắc mình đủ khả năng.
Ban đầu, tôi thấy mình “oai” hơn. Nhưng sau vài tháng, hóa đơn thẻ tín dụng bắt đầu chất chồng, và tôi rơi vào cảnh xoay xở không kịp.
2. Vòng xoáy nợ thẻ tín dụng

Chi tiêu vượt quá thu nhập khiến tôi thường xuyên phải dùng thẻ tín dụng.
- Tháng đầu tiên, dư nợ khoảng 12 triệu. Tôi nghĩ mình sẽ trả được trong kỳ sau.
- Tháng thứ hai, dư nợ tăng lên 25 triệu vì vẫn tiếp tục chi tiêu như cũ.
- Tháng thứ ba, số tiền lãi phạt bắt đầu xuất hiện, khiến tổng dư nợ vượt 30 triệu.
Từ đó, tôi bước vào vòng xoáy: lấy lương trả nợ → thiếu tiền sinh hoạt → tiếp tục quẹt thẻ → nợ chồng thêm nợ.
3. Áp lực tài chính và cảm giác kiệt quệ
Ở tuổi 35, thay vì tích lũy cho tương lai, tôi phải sống trong lo lắng:
- Ngày nhận lương: trả gần hết cho ngân hàng.
- Ngày thường: dè chừng từng chi tiêu nhỏ.
- Tâm lý: vừa xấu hổ vừa căng thẳng, vì hiểu mình đã sai nhưng khó thoát.
Có những đêm tôi mất ngủ chỉ vì nghĩ đến tiền lãi thẻ tín dụng. Tất cả bắt đầu chỉ vì tôi muốn bạn bè nghĩ mình “chịu chơi”.
Bước | Diễn biến | Hệ quả |
---|---|---|
1 | Quẹt thẻ chi tiêu vượt thu nhập | Nghĩ “kỳ sau trả là xong” |
2 | Dư nợ tăng nhanh | Lương tháng sau phải trả gần hết cho ngân hàng |
3 | Không đủ tiền sinh hoạt | Tiếp tục quẹt thẻ để bù |
4 | Phát sinh lãi phạt cao | Nợ gốc + lãi chồng chất |
5 | Vòng lặp tiếp diễn | Tài chính kiệt quệ, áp lực tinh thần nặng nề |

4. Khi bắt đầu thay đổi
Tôi quyết định đối diện với sự thật và sửa sai:
Ngưng dùng thẻ tín dụng để tiêu xài: Tôi khóa tính năng rút tiền mặt, chỉ để lại hạn mức nhỏ cho trường hợp khẩn cấp.
Ghi chép chi tiêu hàng ngày: Nhận ra trước đây tôi tiêu ít nhất 6–7 triệu/tháng cho những khoản “sĩ diện”.
Chia quỹ tài chính: Với thu nhập 20 triệu, tôi đặt nguyên tắc:

- 10 triệu cho chi tiêu thiết yếu.
- 5 triệu trả nợ.
- 3 triệu tiết kiệm.
- 2 triệu cho vui chơi, giao tiếp – nhưng trong phạm vi kiểm soát.
Chỉ sau 8 tháng, tôi đã trả hết khoản nợ thẻ tín dụng hơn 30 triệu, và có được khoản tiết kiệm nhỏ đầu tiên.
5. Bài học đắt giá ở tuổi 35
- Sĩ diện không giúp ví tiền đầy hơn: Thực ra, bạn bè trân trọng mình vì tính cách và cách sống, chứ không phải vì bữa tiệc ai trả.
- Thẻ tín dụng không phải “tiền thêm”: Đó chỉ là công cụ tạm ứng, và nếu không kỷ luật, lãi suất có thể nhấn chìm bạn.
- Quỹ vui chơi nên có giới hạn: Tiêu bao nhiêu cũng được, miễn trong phạm vi đã đặt ra.
- Đầu tư cho bản thân quan trọng hơn sĩ diện: Số tiền lẽ ra dùng để trả nợ, nếu đầu tư sớm thì giờ tôi đã có một khoản không nhỏ.
6. Lời nhắn gửi đến những người đang giống tôi
Nếu bạn ở tuổi 30-35 và thường xuyên chi tiêu để “giữ mặt mũi” trong bạn bè, hãy dừng lại và tính toán. Bạn có thể không nhận ra ngay, nhưng chính những lần quẹt thẻ nhỏ đó sẽ tích tụ thành gánh nặng lớn. Đừng để sĩ diện biến thành khoản nợ mà bạn phải trả bằng nhiều tháng mồ hôi công sức.
Kết
U35, tôi từng nghĩ hào phóng là cách để khẳng định giá trị. Nhưng sau khi ngập nợ thẻ tín dụng, tôi mới hiểu: giá trị thật của một người nằm ở sự vững vàng tài chính, chứ không phải những bữa tiệc đắt tiền. Từ ngày thay đổi, tôi không còn lo lắng mỗi cuối tháng, và quan trọng hơn – tôi tìm lại được sự an tâm cho chính mình.