Vui vẻ

Tôi hối hận vì yêu một "tổng tài"

Chủ nhật, ngày 21/09/2025 10:35 GMT+7
Chia sẻ In bài viết

Tôi thực sự rất hoang mang. Mong nhận được lời khuyên chân thành của mọi người.

Xin phép mọi người cho tôi được giãi bày. Tôi 26 tuổi, yêu bạn trai gần một năm. Anh ấy là hình mẫu mà nhiều cô gái mơ ước: ngoại hình sáng, luôn mặc vest chỉn chu, đi xe sang, điều hành công ty riêng, bận rộn nhưng vẫn quan tâm bạn gái. Tôi gặp anh ở một buổi hội thảo, bị cuốn hút ngay từ lần đầu. Anh theo đuổi tôi nhiệt tình, tặng quà, lo lắng cho tôi từng chút. Bạn bè đều bảo tôi may mắn vì yêu được "tổng tài" ngoài đời thật.

Tôi hối hận vì yêu một "tổng tài"- Ảnh 1.

Ảnh minh hoạ

Thú thật tôi đã hạnh phúc suốt mấy tháng đầu. Anh dịu dàng, hay tạo bất ngờ, đưa tôi đi du lịch, dắt tôi ăn ở những nhà hàng sang trọng. Có những đêm muộn, anh lái xe gần một tiếng chỉ để mang cho tôi ly trà sữa. Tôi đã nghĩ người đàn ông này chính là bến đỗ của đời mình.

Nhưng tối qua, mọi thứ như vỡ tan. Anh mời tôi sang nhà dùng bữa, lần đầu gặp mẹ anh. Bữa cơm khá ấm cúng, mẹ anh vui vẻ hỏi chuyện tôi, thi thoảng gắp đồ ăn cho tôi. Tôi cảm nhận được bác gái là người nhẹ nhàng, tình cảm.

Nhưng khi món cá kho được mang ra, anh cau mày, buông đũa, nói gằn: "Con đã nói bao nhiêu lần là con không ăn cá kho rồi mà mẹ vẫn nấu? Mẹ không nghe con nói à?" Giọng anh gay gắt đến mức cả bàn ăn lặng đi. Mẹ anh hơi sững người, chỉ nhỏ nhẹ: "Mẹ tưởng hôm nay có bạn gái con đến, nấu món này cho đủ vị." Nhưng anh đẩy ghế, đứng dậy bỏ ra ngoài, để tôi và bác gái ngồi im lặng trong không khí nặng nề.

Lúc về, anh chỉ nhắn cho tôi: "Xin lỗi vì em phải chứng kiến cảnh gia đình khó xử". Nhưng tuyệt nhiên không hề nhắc đến chuyện xin lỗi mẹ. Tôi bỗng thấy trong lòng trống rỗng.

Từ tối qua đến giờ, tôi cứ nghĩ mãi. Tôi biết ai cũng có lúc bực bội, nhưng việc anh có thể lớn tiếng với mẹ chỉ vì một món ăn mình không thích khiến tôi sợ. Một người đàn ông không kiềm chế cảm xúc với mẹ - người đã nuôi dưỡng anh từ nhỏ - liệu có thể kiềm chế khi cãi nhau với vợ? Nếu sau này tôi lỡ nấu sai món, hay làm điều anh không vừa ý, liệu tôi có phải chịu cơn giận dữ đó không?

Người ngoài ai cũng khen anh là "soái ca", còn tôi từng nghĩ mình là cô gái may mắn. Nhưng hình ảnh anh quát mẹ tối qua khiến tôi tỉnh mộng. Tôi nhớ có câu: "Muốn biết người đàn ông sẽ đối xử với vợ thế nào, hãy nhìn cách anh ta đối xử với mẹ mình." Câu nói đó ám ảnh tôi.

Tôi đang đứng trước hai lựa chọn: một là bỏ qua, tự nhủ rằng ai cũng có lúc nóng nảy; hai là dừng lại trước khi quá muộn, vì hôn nhân đâu chỉ có quà tặng và những bữa tối sang trọng, mà còn có những lúc cãi vã, mệt mỏi. Tôi yêu anh thật lòng, nhưng cũng bắt đầu sợ bản thân sẽ phải sống trong áp lực cảm xúc nếu tiếp tục.

Mọi người nghĩ sao? Có phải tôi đã phản ứng thái quá chỉ vì một bữa cơm? Hay tôi nên xem đây là lời cảnh tỉnh, để rút chân khỏi mối quan hệ trước khi mọi chuyện đi quá xa? Tôi thực sự rất hoang mang. Mong nhận được lời khuyên chân thành của mọi người.

Chia sẻ

B.B

Ý kiến của bạn