Luận bàn

Tôi từng bán đất mua vàng - giờ mới hiểu, tăng giá chưa chắc là giàu lên

Thứ bảy, ngày 08/11/2025 12:00 GMT+7
Chia sẻ In bài viết

Năm 2018, tôi bán một mảnh đất ngoại ô để “chuyển kênh đầu tư”. Bạn bè ai cũng bảo tôi khôn: đất ở xa, giữ lâu chôn vốn, còn vàng thì an toàn, dễ xoay. Tôi cũng tin vậy - cho đến khi nhìn lại 5 năm sau, mới hiểu rằng giàu không nằm ở việc giá tăng, mà ở cách mình quản dòng tiền.

1. Khi vàng tăng, tôi thấy vui – nhưng ví tiền thì vẫn cạn

Tôi mua vàng khi giá khoảng 38 triệu đồng/lượng. Đến 2024, vàng lên hơn 80 triệu đồng/lượng, và ai cũng nói tôi “trúng lớn”. Nhưng điều lạ là: dù “lời gấp đôi”, tôi vẫn chẳng thấy mình khá hơn chút nào.

Tôi từng bán đất mua vàng - giờ mới hiểu, tăng giá chưa chắc là giàu lên- Ảnh 1.

Vì sao?

tôi không bán – sợ mất cơ hội khi giá còn có thể lên nữa.

Còn tiền mặt thì ngày càng ít đi, vì mọi khoản chi tiêu, sinh hoạt, con cái, phụng dưỡng cha mẹ… vẫn đến đều đặn.

Tôi lãi trên giấy, nhưng đời sống thực tế thì vẫn như cũ — thậm chí căng hơn.

2. Tài sản tăng không đồng nghĩa với khả năng chi tiêu tốt hơn

Đó là lúc tôi hiểu ra một bài học: giá trị tăng không đồng nghĩa với giá trị sử dụng. Mảnh đất tôi từng bán có thể “đứng im” vài năm, nhưng ít ra, nó không khiến tôi phải lo giá ngày mai.

Còn vàng – mỗi lần giá nhảy, tôi lại lên mạng xem biểu đồ, thấp thỏm, hồi hộp.

Lợi nhuận trên thị trường có thể tăng, nhưng nếu bạn sống trong lo lắng, bạn đang nghèo đi về tinh thần.

3. Khi bán đất, tôi mất một nguồn tài sản tích lũy ổn định

Tôi từng bán đất mua vàng - giờ mới hiểu, tăng giá chưa chắc là giàu lên- Ảnh 2.

Nhiều người bảo tôi “bán đất đi để quay vòng vốn”, nghe có vẻ đúng, nhưng thực tế, đất là dạng tài sản có tính tích lũy tự nhiên.

Nó khiến bạn phải giữ lâu, và nhờ vậy, bạn vô tình tiết kiệm được một cách kỷ luật. Còn vàng – dễ mua, dễ bán, và chính vì vậy, dễ tiêu.

Sau hai năm, tôi rút bớt vàng ra “xoay” cho vài khoản đầu tư nhỏ, du lịch, mua sắm – nhìn lại, gần như chẳng còn gì đáng kể.

Tôi lời trên thị trường, nhưng lỗ ở chính mình – vì thiếu chiến lược quản lý dòng tiền.

4. Bài học lớn nhất: đừng để tài sản dẫn dắt cảm xúc

Lúc đất giảm, tôi tiếc. Lúc vàng tăng, tôi sợ.

Cả hai lần, cảm xúc chứ không phải lý trí là người cầm lái ví tiền của tôi.

Đó là sai lầm mà nhiều người trung niên gặp phải: chúng ta biết cách kiếm tiền, nhưng không biết cách để tiền làm việc ổn định.

Khi bạn để tâm trạng chạy theo biểu đồ giá, bạn không còn kiểm soát được tài chính của chính mình nữa.

5. Giàu thật sự không đến từ tài sản, mà từ cách phân bổ tiền

Sau cú “vàng – đất” đó, tôi thay đổi cách nhìn. Giờ, mỗi đồng tôi kiếm được đều chia theo nguyên tắc 5–2–3:

Danh mụcTỷ lệMục tiêu sử dụng
Chi tiêu thiết yếu50%Nhà cửa, sinh hoạt, con cái
Tích lũy – đầu tư20%Gửi tiết kiệm, mua vàng, đầu tư dài hạn
Dự phòng & trải nghiệm30%Quỹ khẩn cấp, du lịch, chăm sóc bản thân

Công thức này giúp tôi giữ cân bằng giữa hiện tại và tương lai. Giờ, tôi không còn dồn hết tiền vào một kênh duy nhất, cũng không “đặt cược” vào một loại tài sản chỉ vì nó đang tăng giá.

6. Tăng giá là chuyện của thị trường – ổn định là chuyện của mình

Tôi từng bán đất mua vàng - giờ mới hiểu, tăng giá chưa chắc là giàu lên- Ảnh 3.

Sau 5 năm, tôi hiểu rằng: giá vàng, giá đất, giá cổ phiếu có thể tăng, nhưng giá trị cuộc sống chỉ tăng khi bạn biết quản lý dòng tiền.

Tôi không còn chạy theo “tin tức tăng giá” mỗi sáng, mà chú trọng vào tài chính cá nhân bền vững:

- Giữ chi tiêu ổn định;

- Tích lũy đều đặn mỗi tháng;

- Chỉ đầu tư vào thứ mình hiểu;

- Và quan trọng nhất – không để nỗi sợ bỏ lỡ khiến mình vội vàng.

“Không phải mọi cơ hội đều sinh lời – có cơ hội chỉ để nhắc ta học cách kiềm chế”.

Kết lại:

Tôi từng nghĩ mình “cao tay” khi bán đất mua vàng. Giờ tôi thấy, tài chính không phải trò may rủi, mà là bài toán về sự tỉnh táo và dài hạn.

Giàu không nằm ở việc tài sản bạn có tăng bao nhiêu, mà ở việc bạn có đang sống nhẹ, không lo, và không bị tài sản điều khiển.

Chia sẻ

Thu Thanh

Ý kiến của bạn