Nhắc đến nhà cũ, nhiều người nghĩ ngay tới tường bong tróc, ánh sáng kém hay không gian ẩm thấp, chật chội. Thế nhưng dù căn nhà có nhỏ hay cũ đến đâu, chỉ cần được chăm chút thì vẫn có thể là nơi để trở về và khiến lòng dịu lại. Căn hộ vỏn vẹn 12m² của một bà cụ 70 tuổi sống tại Hong Kong (Trung Quốc) dưới đây là một không gian như thế.

Căn nhà này đã được bà cụ ở suốt hơn nửa thập kỷ. Theo thời gian, tường và đồ nội thất ngả màu vàng - nét đặc trưng chỉ có ở những ngôi nhà của ông bà.
Điểm đặc biệt trong nhà là chiếc tivi treo tường phía trên tủ. Thị lực của bà không còn tốt, hình ảnh trên màn hình cũng không rõ ràng. Nhưng tối đến, bà vẫn bật tivi, để tiếng người, tiếng nhạc lấp đầy căn phòng. Với bà, âm thanh truyền hình giúp căn nhà bớt trống trải và cảm giác có người ở bên cạnh.

Ở góc tường bên trái là một tủ đựng đồ ăn màu trắng. Dù cánh tủ hơi ngả màu nhưng vẫn chắc chắn và tiện dụng. Trên mặt tủ, bà đặt một chiếc đèn bàn, hộp thuốc, vài chiếc cốc nước. Chiều cao tủ vừa phải để bà không cần cúi người quá thấp mỗi khi uống nước hay lấy thuốc.
Phía đối diện là phòng vệ sinh nhỏ gọn, được chia rõ các khu chức năng: bồn rửa ở ngoài, khu vệ sinh ở giữa và khu tắm ở trong cùng. Sàn khu tắm được nâng cao và làm gờ chắn nước, để nước không tràn ra ngoài. Đây là cách làm quen thuộc của những căn nhà cũ nhưng vẫn rất hiệu quả.

Bếp được thiết kế khép kín, đầy ắp nồi niêu, gia vị, chai lọ. Nhìn cách sắp xếp là có thể cảm nhận ngay nhịp sống lâu năm của chủ nhà. Bà chia sẻ rằng, sống qua những giai đoạn khó khăn, bà có thói quen giữ lại những món đồ vẫn còn dùng được. Chỉ khi hỏng hẳn, bà mới bỏ đi.

Chiếc chậu inox cũ dùng để vừa rửa rau vừa vo gạo. Dao, thớt đều là đồ đã theo bà mấy chục năm. Với bà, những món đồ nay quen tay, quen mắt, thay mới chưa chắc đã tiện hơn.

Bữa ăn thường ngày của bà rất đơn giản. Nhưng mỗi khi con cháu ghé thăm, bà lại ra chợ mua đồ, tự tay làm bánh, gói sủi cảo bằng bột mì nhà xay. Những bữa cơm như thế không cầu kỳ nhưng đầy đủ yêu thương.

Giữa nhà là chiếc bàn ăn vuông, phủ khăn hoa và đặt thêm mặt kính trong suốt để dễ lau chùi. Cả một bức tường được dành cho tủ quần áo, kéo dài từ khu sinh hoạt sang đến khu ngủ, giúp tối ưu tối đa không gian lưu trữ. Quần áo, đồ dùng thường ngày được đặt ở các ngăn thấp để bà dễ lấy, những món ít dùng hơn để phía trên, khi cần dùng sẽ nhờ con cháu hỗ trợ.

Giường bệt của bà đặt sát cửa sổ, chăn màn được gấp gọn gàng. Bên dưới là các ngăn chứa đồ, đủ để cất giữ vật dụng cá nhân. Một mình nhưng bà vẫn sống ngăn nắp, đủ đầy.

Những lúc rảnh, bà ra ngoài đi bộ, ghé chợ, trò chuyện với hàng xóm hay ra công viên ngồi. Không đông đúc, không ồn ào, cuộc sống của bà diễn ra chậm rãi nhưng trọn vẹn.
Nguồn: post.smzdm