Vui vẻ

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”

Thứ ba, ngày 11/11/2025 13:03 GMT+7
Chia sẻ In bài viết

"Mẹ hạnh phúc không?" - Có khi chỉ cần nhìn nụ cười bình thản trên gương mặt mẹ hay khoảnh khắc vui đùa cùng con... bấy nhiêu thôi là đủ.

Có một câu hỏi tưởng như đơn giản, nhưng lại khiến không ít người mẹ lặng yên suy nghĩ: "Mẹ hạnh phúc không?". Trong guồng quay của nhịp sống hiện đại, nơi hạnh phúc thường gắn liền với thành công, danh tiếng, sự bận rộn hay những khoe khoang lấp lánh trên mạng xã hội, câu hỏi ấy càng trở nên nặng trĩu.

Thế nhưng với chị Nhật Anh - một người mẹ ở tuổi trung niên, hạnh phúc không gắn với những thước đo rộn ràng ấy. Chị chọn một định nghĩa giản dị đến bất ngờ: hạnh phúc là khi mọi thứ diễn ra bình thường, không quá ồn ã, không quá nổi bật, nhưng đủ ấm áp để người ta thấy lòng nhẹ đi mỗi lần nghĩ tới.

"Ở tuổi này, cảm thấy mình vững vàng, không khiến chồng con phải phiền lòng, giữ sức khỏe ổn định, sống mỗi ngày thong thả... với tôi, thế là đáng quý rồi" - chị Nhật Anh tâm sự.

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 1.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 2.

Từ kỳ vọng của mẹ... đến buông nhẹ để con tự do phát triển

Như bao người mẹ khác, hành trình nuôi con của chị bắt đầu bằng vô vàn kỳ vọng. Khi con còn nhỏ, hạnh phúc của chị gói gọn trong việc thấy con ăn ngon, ngủ yên, khỏe mạnh, không ốm sốt. Nhưng rồi khi con lớn lên, những đòi hỏi thầm lặng xuất hiện: mong con xinh đẹp, học giỏi, giao tiếp xã hội tốt... và đôi khi, nỗi lo bị "tụt lại" trước những đứa trẻ khác vô tình len lỏi.

Chị thừa nhận: "Có thời điểm tôi thấy mình cứ mãi so sánh. Lúc đó tưởng là vì thương, nhưng thật ra là vì sợ. Sợ con không bằng người ta, sợ mình làm mẹ chưa đủ tốt".

Nhưng cuộc đời, bằng cách nào đó, luôn dạy người ta biết buông. Không phải buông con, mà là buông cái "tôi làm mẹ phải thế này, phải thế kia". Khi con bước ra thế giới riêng, chị chọn đứng lùi lại, trở thành người quan sát, người lắng nghe, người hỗ trợ khi cần.

Cũng chính trải nghiệm đã giúp chị buông xuống. "Mỗi việc, mỗi niềm vui, mỗi nỗi buồn… đều diễn ra bình thường. Bình thường không phải là mờ nhạt, mà là có đủ nội lực để không hoảng loạn khi biến cố đến, và không bay bổng quá khi niềm vui xuất hiện. Đời sẽ luôn có lên có xuống. Thấy mọi thứ bình thường - chính là thấy mình đã trưởng thành hơn".

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 3.

Khi con trưởng thành và bắt đầu bước ra thế giới riêng, chị chọn lùi lại, đứng phía sau nhìn con tự tìm đường đi của riêng con. "Con đến với mình như người bạn đồng hành. Mình yêu thương, hỗ trợ, nhưng không sở hữu. Có thể đúng, có thể sai, nhưng rồi phải để con sống cuộc đời của nó. Hạnh phúc với tôi bây giờ là được nhìn con tỏa sáng theo cách của con, từ một khoảng cách tôn trọng" - chị Nhật Anh tâm sự.

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 4.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 5.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 6.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 7.

Hạnh phúc, lúc này, là khoảnh khắc thấy con trưởng thành theo cách riêng của con, và mẹ đứng sau, bình thản mà ấm lòng.

Hạnh phúc của mẹ đôi khi chẳng ồn ào

Điều khiến chị cảm thấy biết ơn bản thân nhất không phải là thành tựu bên ngoài, mà là sự kiên nhẫn chỉnh sửa mình qua từng năm tháng. Chị học cách nói lời nhẹ nhàng, học cách hít thở trước khi phản ứng, học cách nghe con bằng trái tim thay vì cái tôi của một người mẹ luôn cho mình là đúng.

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 8.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 9.

"Có lúc tôi ngốc, nóng nảy, kỳ vọng quá cao. Nhưng tôi tập thay đổi. Không phải để trở thành mẹ hoàn hảo, mà để giữ ngôi nhà này ấm và bình yên".

Với chị, cuộc đời là chuỗi những bài học. Có niềm vui, có mất mát, có lúng túng, có cả những khoảnh khắc phải đứng vững một mình. Và bí quyết của chị rất giản dị: "Khi có chuyện, hãy thở một hơi thật nhẹ. Giữ lấy phần ấm áp, phần mạnh mẽ trong mình. Không có gì vui mãi hay buồn mãi. Nên cứ bình tĩnh nhìn về phía sáng".

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 10.

Những khoảnh khắc bình thường lại là hạnh phúc lớn nhất

Ngày nay, nhiều người mẹ mang trong mình quá nhiều vai: Người kiếm tiền, người quán xuyến, người dạy con, người chạy theo tiến bộ xã hội. Và đôi khi, họ quên mất rằng một cuộc sống bình thường cũng là mơ ước của biết bao người.

"Mẹ hạnh phúc không?" Có khi chỉ cần nhìn nụ cười bình thản trên gương mặt mẹ hay khoảnh khắc vui đùa cùng con, giây phút gia đình quây quần bên nhau... chỉ bấy nhiêu thôi là đã đủ rồi.

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 11.

Và có lẽ, trong hành trình làm mẹ, hạnh phúc lớn nhất chính là lúc mẹ nhận ra: Không cần hoàn hảo. Không cần chiến thắng ai. Chỉ cần được là chính mình, và vẫn đủ yêu thương để đồng hành cùng con.

Hạnh phúc của những người mẹ đôi khi không hiện ra trong tiếng cười vang hay những chuyến đi xa. Nó nằm ở khả năng tự quản trị cảm xúc, ở việc biết buông đúng lúc, ở hành trình dịch chuyển từ vai trò "người kiểm soát" sang "người đồng hành".

Khi ấy, hai chữ bình thường không còn tẻ nhạt nữa. Mà trở thành một món quà tinh tế, quý báu, và bình yên đến lạ.

"Mẹ hạnh phúc không?" - câu hỏi ấy đôi khi chẳng cần nói bằng lời.

“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 12.
“Mẹ hạnh phúc không?” - Khi hành trình làm mẹ bắt đầu bằng hai chữ “bình thường”- Ảnh 13.

Nguồn: NVCC

Chia sẻ

Tiểu Mai

Ý kiến của bạn
Bình luận
Xem thêm bình luận