
Từ căn bếp quê đến hành trình kể chuyện bằng ký ức
Nguyễn Thị Nhung là chủ kênh Hồi ức 1997, cô sinh năm 1995, lớn lên từ làng quê, trong những bữa cơm đạm bạc, tiếng mẹ gọi về ăn cơm và mùi khói bếp quen thuộc. Khi bước vào cuộc sống đô thị hiện đại, những hình ảnh ấy không biến mất mà càng rõ nét, trở thành nỗi nhớ da diết.
Một lần, trong lúc stress, Nhung tình cờ xem một video nấu ăn bằng bếp củi. Hình ảnh ấy như mở lại cánh cửa tuổi thơ. Cô cầm điện thoại quay thử một đoạn ngắn – không đạo cụ, không dàn dựng – chỉ là một khung bếp nhỏ và món ăn xưa. Clip đầu tiên đơn sơ ấy đã vô tình chạm đến cảm xúc của người xem. Những bình luận như "Coi mà nhớ bà quá", "Giống y món mẹ mình hay nấu" xuất hiện dày đặc.
Nhung tâm sự: "Mình không cố làm điều lạ. Mình chỉ muốn thật lòng kể lại những điều đã cũ – bằng cách gần gũi nhất."
Từ đó, kênh Hồi ức 1997 ra đời là nơi Nhung ghi lại những món ăn gắn với tuổi thơ. Sau gần hai năm, Hồi ức 1997 đã thu hút gần 1 triệu lượt theo dõi trên Tiktok, hơn 50.000 nghìn người theo dõi fanpage Facebook với hàng triệu lượt xem.
Mỗi video là một lát cắt ký ức – mộc mạc, chạm sâu
Điểm đặc biệt của Hồi ức 1997 là sự tối giản đến tinh tế. Không nhạc nền bắt tai, không ánh sáng phòng thu. Chỉ có tiếng chảo dầu, tiếng dao thái rau, tiếng bếp tí tách – những âm thanh đời thường khiến người xem dễ dàng chìm vào không khí của một buổi chiều quê.
Người xuất hiện trong video không phải diễn viên. Đó là mẹ, là bà nội, là chồng của Nhung – người âm thầm quay phim phía sau. Chính sự chân thực ấy tạo nên cảm giác gần gũi, không khoảng cách.

Cô gái chủ kênh Hồi ức 1997 cùng bà nội làm món ăn. (Ảnh NVCC)
Nội dung không chỉ đến từ cảm hứng cá nhân, mà còn từ người xem. "Có người nhắn: Nhung ơi, làm thử món bánh sắn đi, bà mình hay làm hồi nhỏ. Và thế là mình làm."- Nhung kể.
Không nhờ chiêu trò viral, mà bằng sự tử tế trong từng thước phim. Nhung chia sẻ, điều khiến cô xúc động nhất là những lời nhắn như: "Coi clip mà nước mắt rơi lúc nào không hay. Cảm ơn bạn đã nhắc mình nhớ về một thời đã xa."
Từ món ăn thành cầu nối cảm xúc giữa các thế hệ
Bên cạnh làm video, Nhung còn tự tay chế biến và bán những món bánh kẹo truyền thống như bánh gai, kẹo vừng, chè nếp, bánh tro, bánh trung thu... Chính những món từng xuất hiện trong video giờ đây được gửi đến tay người xem – như một cách nếm lại tuổi thơ.
"Người ta mua vì nhớ, vì thương. Có người đặt bánh chỉ để mang lên bàn thờ mẹ. Những câu chuyện như vậy làm mình không nỡ dừng lại." - Cô gái 9x chia sẻ.

Căn bếp xưa truyền thống mà Nhung thường nấu. (Ảnh NVCC)
Nhung cũng cho biết, tất cả các công đoạn – từ quay, dựng, nấu đến đóng gói – đều do một tay cô đảm nhiệm, với sự hỗ trợ thầm lặng từ chồng và gia đình. Dù vất vả, nhưng với Nhung, mỗi sản phẩm, mỗi video là một phần ký ức được kể lại bằng tất cả yêu thương.
Dẫu không dùng những lời lẽ hô hào, Nguyễn Thị Nhung vẫn đang lặng lẽ "giữ lửa" ký ức, chỉ bằng một cách giản dị nhất: quay lại những điều xưa – thật chậm, thật sâu, thật tình.
Hồi ức 1997 vì thế không chỉ là một kênh nội dung, mà là nơi gắn kết các thế hệ, để người trẻ hiểu thêm về quá khứ cha mẹ, người lớn sống lại một phần đời mình. Nhung không làm nội dung để chạy đua, mà để lắng lại cho chính cô, và cho những ai cần được chạm vào một điều gì đó thân quen.
Email: